SÂN GA!
Những vần
thơ, trong những vần thơ
Ai đi ai
về người có nhớ?
Hẹn lần
hẹn lựa, rồi đợi chờ
Kiếp này
chắc gặp, ở trong mơ
Bao lần
toa tàu, đóng rồi mở
Kẻ ở người
đi, lúc trăng non
Hoa còn
chưa đón, ánh bình minh
Còi tàu
thôi thúc, kẻ đăng trình
Một người
ở lại, vẫn làm thinh
Đâu lê gối
mỏi, bước một mình
Môi mếu
mày chau, như đang bệnh
Hai mắt
đỏ hoe, mà câm nín
Đưa tay
vẫy chào, câu ân tình
Ngày sau
tái ngộ kết hành trình
Khung trời
đẹp mãi, nghìn trùng san
Đừng
quên tôi nhé, bạn mình ơi
Người đi
kẻ ở, chuyện hợp tan
Sương
gió đầu non, hay cuối ngàn
Bao
nhiêu lệ đắng, tràn thênh thang
Người
người nhìn nhau, lướt vội vàng
Ngày ấy
đưa nhau, độ thu tàn
Mấy mùa
đông lạnh, lòng ngỡ ngàng
Câu đợi
câu chờ, người vương mang
Nắng lên
sưởi ấm, từng tháng năm
Còi tàu
giục giã, đêm trăng rằm
Phải
chăng người ấy, về ghé thăm
Ngày nào
không gặp, xa thắm thiết
Cùng
nhau mãi miết, qua thời gian
Chuyện
buồn sân ga, sao nói hết
Những mối
ân tình, chia rồi kết
Các cuộc
phân ly, còn chưa mệt
Bao
nhiêu lệ thấm hết nơi đây!
Gửi các bạn. Gửi người tôi yêu.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét