Một Hôm!
Một hôm
vất vả chốn sài thành
Đừơng về
mưa gió chỉ mình anh
Thương
em, mà sao duyên chẳng lành
Lận đận
xuôi dòng thoáng mong manh
Em à, lần
cuối ta trông thấy nhau
Mây vẫn
bay, gió thở rì rào
Lại đêm
hoang vắng chỉ một màu
Vừa đen
vừa đỏ màu thương đau
Này em,
có bao giờ sẽ nghĩ
Dòng đời
xô đẩy biết về đâu
Những
hôm trăng sáng phơi nét sầu
Mấy độ
thu về thiếu mưa ngâu
Còn anh,
một con người lữ thứ
Tay nắm
cành hoa, chừ tặng em
Dù rằng
phía trứơc, sau bức rèm
Sự thật
có em và anh đây
Chợt ngọn
gió xoay mình tỉnh giấc
Mới biết
rằng cơn mộng vừa qua
Nhìn xem
cành trúc cứ la đà
Đùa qua
lướt lại trên đời ta.
Chúc các
bạn thành công.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét