THANH
NHÀN
Đường đời
còn đó, tình chứa chan
Nước cứ
ra khơi, lại lên ngàn
Người ơi
về đâu, sao vội vàng
Đường về
sông núi, đẹp thênh thang
Thoáng
xa xa, mấy cụm khói tàn
Núi rừng
thanh tịnh, vẫn còn hoang
Sương
giăng mấy nẻo, như mơ màng
Nhà
tranh vách lá, kiếp lầm than
Trăm vạn
nẻo đường, tôi đã qua
Lúc thì
vách đá, lúc ngàn hoa
Những
khi vấp, nhưng không gục ngã
Lần lựa
nghiêng mình, bước dần qua
Chợt thấy
dòng nước, sao đong đầy
Tình yêu
ngày ấy, tựa cơn say
Vượt qua
thương nhớ, biết bao ngày
Giật
mình mới biết, tình còn đây
Một đời
người trãi bao lần cay
Lần nào
yêu đương vụt qua tay
Lần nào
sự nghiệp cứ bay bay
Thiên địa
hữu tình người cứ say
Gửi những
người bạn, Gửi người tôi yêu.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét