BƠ VƠ
Đêm đầu hạ, sương rơi lác đác
Mộng chưa về, khóe mắt quầng sâu
Người tay gối, nghĩ gì xa lắm
Trọc trằn xoay miết, năm canh thâu
Có lẽ đời đơn, đêm giá lạnh
Gió luồn xuyên vách, đến tận xương
Hồn ai rét mướt, cùng năm tháng
Mơ một giấc mơ, chuyện mộng thường
Như một tảng đá, còn trơ trơ
Đêm mưa ngày nắng, mỏi mòn chờ
Duyên ơi hãy đến, đừng e ngại
Se sợi chỉ hồng, với bơ vơ
Gửi những người bạn. Gửi người tôi yêu.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét