ĐỜI LỮ KHÁCH
Một đêm trăng, câu tình gió hát
Dạ khúc cô hồn lữ khách vay
Bồng bềnh áng mây, qua tầm mắt
Sương rơi lạnh buốt, phiến đá gầy
Chăn chưa nồng, men chưa đủ say
Giục giã hồi canh, đếm rã rời
Mộng người trinh nữ, nơi xa đó
Lẽ nào kịp đến, cạn ly bôi
Xiết chặc tay nhau, quên cảnh đời
Giàu nghèo một chữ, lòng chơi vơi
Đêm này lão tử, say cho tới
Hiên kia vắng chủ, rét từng cơn.
Gửi những người bạn. Gửi người tôi yêu.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét