XƯA
Giọt nắng vàng rơi, làn nước chảy
Nước vô tình, bốc mãi lên cao
Mùa đông ơi, xin chút hơi lạnh
Kết ngàn mây trắng, với vì sao
Hạt gió nào, dìu bước chân mây
Hồn ai đang gửi, phiêu đó đây
Có dịp anh, kề bên nơi ấy
Thăm con phố cũ, dấu tình say
Sau mảnh rèm hoa, em vẫn ngồi
Ngân câu tình lỡ, thoáng trên môi
Duyên hồng chưa thắm, qua lời nói
Ta đã quen rồi, chuyện phai phôi
Gửi những người bạn. Gửi người tôi yêu.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét