PHONG TRẦN
Thời gian đọng lại dấu in hằng
Buồn vui kỷ niệm, mờ sương giăng
Suối nguồn nước đổ về vô tận
Chân trời hội bóng, rợp hoa đăng
Thuyền ai nhổ neo rời bến vắng
Giương buồm lướt sóng buổi ban mai
Đời còn lữ khách, đời hoang dại
Từng cơn gió rít tê tái lòng
Phong trần lạc bước, nẻo quên về
Hướng nào thoát ẩn với đê mê
Yên xa rong ruổi, bao dặm trường
Yêu dấu phai màu, lúc mờ sương
Gửi những người bạn. Gửi người tôi yêu.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét