EM ĐẾN
Có lần em đến, nơi rất xa
Cốt để thăm tôi, chiều vắng mà
Mấy khi hoàng hôn, cạnh nhân tình
Ngồi nghe nắng đổ, trong lặng thinh
Cafe đen hòa mình cùng sữa
Ngọt đắng thơm nồng, vị yêu đương
Môi em vẫn đỏ, màu son mới
Tóc em mềm, phấp phới hồn anh
Một đêm hò hẹn, giữa đô thành
Thời gian thoáng đãng, lướt qua nhanh
Em đã theo chồng, như định mệnh
Phố nhỏ bây giờ còn mình anh
Gửi những người bạn. Gửi người tôi yêu.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét