MỊ
Giữa đời mộng mị ta đã sống
Một trái tim gầy, lắm đợi mong
Vầng trăng khuyết, nghiêng mình trên lá
Trong cơn say, có kẻ thèm thuồng
Tự cổ, tao phùng thiên bôi thiểu
Đêm về hoang vắng, miền tịch liêu
Tửu khan sắc hiếm, ánh nguyệt mờ
Nửa vầng đã khuyết, mượn về đây
Bóng đổ đong đầy từng hạt rơi
Gió ùa sương lạnh qua khóe mắt
Tai đỏ môi khô dạ bồi hồi
Bao ngày vẫn thế, là mơ thôi
Gửi những người bạn. Gửi người tôi yêu.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét