LÀ NHÀ
Chào đà lạt buổi sớm phùng mưa
Rạng tinh sương một ngày lữ thứ
Nhớ nắng sài gòn như thiêu đốt
Giữa đêm chợt tỉnh bụng cồn cào
8 canh giờ 24 lần di chuyển
Chiều kim đồng hồ xoay cứ xoay
Mấy khi lây lất trên đường dài
Giấc ngủ chưa tròn mắt hơi cay
Xe đến rồi đi trong vội vã
Đoàn người ở lại cứ loay hoay
Vì ta là khách trên đất khách
Phút đầu tao ngộ nơi chốn này
Đã từ lâu với một niềm yêu
Cung đường lên xuống gió phiêu diêu
Chốn cũ đi về gọi là nhà
Những chân trời mới cuộc đời ta
Gửi những người bạn. Gửi người tôi yêu.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét