VÔ THƯỜNG
Em, em đã quên rồi những ước mơ
Mấy lần thu đến trong đợi chờ
Bao nhiêu niềm nhớ còn dang dở
Tháng ngày lướt vội tuổi thi thơ
Áng mây lần khuất ánh trăng mờ
Dòng đời ngắn ngủi sao hờ hững
Vội bước về đâu chốn tiêu điều
Vô thường lẽ sống em có hiểu?
Chỉ là một suy nghĩ giản đơn
Cuộc sống niềm vui với giận hờn
Nhịp tim khe khẽ khi bồi hồi
Nét mặt ngượng ngùng tình mởn mơn
Nếu là anh thì em có hỏi
Niềm yêu là gì trên vành môi?
Nếu là anh thì em có nói
Mình gặp nhau và yêu, thế thôi!
Gửi những người bạn. Gửi người tôi yêu.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét