SÓNG GIÓ.
Từ những nơi, cuối
đất cùng trời
Gió vờn mặt nước,
sóng lên cơi
Nụ cười lả lướt,
khắp mọi nơi
Xoa dịu khổ đau,
trên cõi đời
Khi nào chẳng biết,
thuyền rời bến
Một mình lênh
đênh, chốn biển khơi
Mạn thuyền rạn vỡ,
con sóng mới
Từng đợt từng đợt,
vẫy gọi mời
Nhiều sợi tóc bạc,
mãi qua thời
Là khi biễn giã,
cao vời vợi
Lắm lúc gục đầu,
mà gợi nhớ
Những câu ân
tình, trăng sương mơ
Bến mãi đợi chờ,
từ lâu lắm
Sóng còn ào ạt,
tận nơi đâu
Rượt đuổi trăng
mờ, nơi đầu gió
Dập dìu uốn lượn,
thuyền quanh co
Vì rằng yêu, những
đợt sóng to
Nên bờ, còn thầm
thì to nhỏ
Bao lần xa cách,
chớ so đo
Nhớ ghé thăm bờ,
nghen sóng gió.
Gửi
những người bạn. Gửi người tôi yêu.