ỒN ÀO ĐÔ THỊ
Những cung bậc vạn nẻo đường tình
Ồn ào đô thị nhưng thầm kính
Biết đâu trong muôn ngàn người lạ
Ta lại bắt gặp một người quen
Rồi từ cái quen biết sơ sài
Niềm tin bừng sáng qua đắng cay
Đã gần nhau nghĩa là hiểu nhau
Tình yêu cũng bắt đầu từ đó?
Phải không em?
Nơi đây đông đúc lòng chật hẹp
Phận mình lữ khách thiếu ngày vui
Tìm bóng giai nhân cùng chia sớt
Cái nghĩa ngọt bùi trong nhân gian
Ta đã đi khắp chốn địa đàng
Từ nơi sương phủ cánh đồng hoang
Ngựa phi gió hú bao đêm buồn
Rượt đuổi nhân tình khắp thế gian.
Gửi những người bạn. Gửi người tôi yêu.